Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

Những lời dạy quý giá của Đức Khổng Tử

(st từ nhiều nguồn) 

Hình hài của mẹ của cha
Trí khôn đời dạy, đói no tự mình
Sang hèn trong kiếp nhân sinh
Buồn vui sướng khổ thường tình thế thôi
Không hơn hãy cố gắng bằng người
Cho thiên hạ khỏi ai cười ai khinh
Có chí thì ham học
Bất chí thì ham chơi
Trí khôn tạo nên người
Đức nhân tìm ra bạn
Thành đạt nhờ đức dày
Làm nên nhờ có thầy
Đủ đầy nhờ có bạn
Gái ngoan nhờ đức hạnh
Trai mạnh nhờ lực cường
Tươi đẹp lắm người thương
Lực cường nhiều kẻ mạnh
Dễ thích nghi thì sống
Biết năng động thì nên
Đủ tài trí làm nên
Đủ sức bền thì thắng
Biết mình khi hoạn nạn
Hiểu bạn lúc gian nguy
Nghèo hèn bởi tự ti
Ngu si vì tự phụ
Tài đức cao hơn phú
Hạnh phúc đủ hơn giàu
Sống trung tín bền lâu
Tình nghĩa sâu hạnh phúc
Đủ tài thì đỡ cực
Đủ sức thì đỡ nghèo
Dốt nát hay làm theo
Hiểu biết nhiều thì lợi
Hỏng việc vì hấp tấp
Va vấp bởi vội vàng
Cảnh giác với lời khen
Bình tâm nghe lời trách
Quá nghiêm thì ít bạn
Dễ dãi bạn khinh nhờn
Không hứa hão là khôn
Không tin xằng ít vạ
Làm ơn đừng mong trả
Được ơn nhớ đừng quên
Nhu nhược bị ép trèn
Quá cương thì bị gãy
Cái quý thì khó thấy
Dễ lấy thường của tồi
Của rẻ là của ôi
Dùng người tội sinh vạ
Đẹp lòng hơn tốt mã
Nền nã hơn kiêu kì
Thận trọng từng bước đi
Xét suy khi hành động
Hiểu biết nhiều dễ sống
Luôn chủ động dễ thành
Thận trọng trước lợi danh
Giữ mình đừng buông thả
Tránh xa phường trí trá
Tai vạ bởi nể nang
Tài giỏi chớ khoe khoang
Giàu sang đừng kênh kiệu
Học bao nhiêu vẫn thiếu
Hiểu bao nhiêu chẳng thừa
Nhân đức chớ bán mua
Được thua không nản trí
Đủ đức tài bớt lụy
Đủ dũng khí chẳng hàng
Có vợ đảm thì sang
Có bạn vàng thì quý
Đói nghèo vì bệnh sĩ
Quẫn trí dễ làm liều
Tỉnh táo với tình yêu
Biết điều khi yếu thế
Lo việc nhà chớ kể
Ân nghĩa chớ đếm đong
Người phúc lộc nhờ nguồn
Sống bất nghĩa tai ương
Sống bất lương tù ngục
Phải cầu xin là nhục
Phải khuất phục là hèn
Hay đố kị nhỏ nhen
Hay ép trèn độc ác
Lắm gian truân càng sáng
Nhiều hoạn nạn càng tinh
Với mình phải nghiêm minh
Với chúng sinh thân ái
Đang thắng phòng khi bại
Gặt hái phòng mất mùa
Thói quen thường khó chừa
Say sưa thường khó tỉnh
Sống ỉ lại ăn sẵn
Dễ bạc phân tán mình
Sống dựa dẫm ngu đần
Sống bất cần phá sản
Hay đua đòi hoạn nạn
Quá nể bạn tai ương
Gia đình trọng yêu thương
Sống nhịn nhường hỉ hả
Thiếu tình thương man trá
Gắn vàng đá cũng tan
Biết dạy dỗ con ngoan
Chịu bảo ban con giỏi
Tinh khôn nhờ học hỏi
Cứng cỏi nhờ luyện rèn
Sống vì nhau dễ bền
Sống vì tiền đổ vỡ
Rèn con từ mới nở
Khuyên vợ lúc mới về
Muốn hiểu cần lắng nghe
Khốn nạn quên mẹ cha
Tốt đẹp hãy bày ra
Xấu xa nên đậy lại
Có ích thì tồn tại
Có hại thì diệt vong
Nhiều tham vọng long đong
Lắm ước mong lận đận
Hay vội vàng hối hận
Quá cẩn thận lỗi thời
Biết được người là sáng
Hiểu được bạn là khôn
Khiêm tốn là tự tôn
Kiêu căng là tự sát
Hứa trước thì khó đạt
Hèn nhát thì khó thành
Thù hận bởi lợi danh
Tranh giành vì chức vị
Giàu sang hay đố kị
Tài trí sinh ghét ghen
Tham giàu thì cuồng điên
Tham quyền thì độc ác
Vì tiền thì dễ bạc
Vì tình nghĩa bền lâu
Người hiểu nói trọn câu
Người dốt tâu phách lối
Có quyền thì hám lợi
Có tội thường xum xoe
Khờ dại hay bị lừa
Nó bừa hay vạ miệng
Đa ngôn thì tai tiếng
Ngậm miệng dễ được tin
Hám lợi hay cầu xin
Hám quyền hay xu nịnh
Thật thà hay oan trái
Thẳng thắn hay bị hại
Thông thái hay bị ngờ
Chiều con quá con hư
Tiền của dư con hỏng
Giàu mạnh thường thao túng
Nghèo vụng dễ theo đuôi
Người tài giỏi khó chơi
Kẻ trây lười khó bảo
Thành tâm thì đắc đạo
Mạnh bạo việc dễ thành
Quân tử thì trọng danh
Tiểu nhân thì trọng lợi
Bất tài hay đòi hỏi
Lộc lõi khó khiêm nhường
Tình nghĩa thường khó quên
Nợ nhân duyên khó trả
Khó thuần phục kẻ sĩ
Khó phòng bị tướng tài
Biết chấp nhận thảnh thơi
Hay hận đời đau khổ
Của quý thì khó giữ
Con cầu tự khó nuôi
Nhà dư của hiếm hoi
Nhà lắm người bạc cạn
Khó gần người quá sạch
Vắng khách tại quá nghèo
Dễ nổi danh kị hiền
Dễ kiếm tiền khó giữ
Kiếp người là duyên nợ
Lành vỡ lẽ thường tình
Bại thành từ lực trí
Thời gian đừng uổng phí
Biết suy nghĩ sâu xa.

Thứ Hai, 17 tháng 7, 2017

SỰ TÍCH CÁI CÀ VẸT

Thời Tam Quốc chiến tranh liên miên, khi đó bộ luật giao thông chưa được thiết lập.
*** Để tránh rắc rối, bê bối, thối như những vụ "Chúa Phủ động Bàn Tơ hiên ngang dừng Ngựa giữa đường, rồi bắt quan lại, sai nha xứ sở tại dưới trướng đến trông Ngựa cho mình vào ăn Bún mà vẫn bị giang hồ tưới nước mắm lên đầu Ngựa" hay vụ "Trương Phi (Trương Dực Đức) đã phi Ngựa với tốc độ bàn thờ trong thành, lại còn xỉ vả tả tơi người thi hành công vụ"... Khổng Minh đau lòng đành nghiến răng ban cho các thánh tướng, quan thần mỗi người một thẻ bài (đóng son con chiện mộc), nhằm ưu ái đặc biệt cho chúng "THÔNG LỘ BÌNH AN":
** Trên thẻ bài của các thánh tướng ông ghi:
- TA LÀ TRƯƠNG PHI - TRƯƠNG DỰC ĐỨC ĐÂY... ! @
- TA LÀ TRIỆU TỬ LONG Ở THƯỜNG SƠN ĐÂY... ! @
... ... ...
Trên thẻ bài của các chúa phủ, động chủ... ông cũng ghi:
- TA LÀ CHÚA PHỦ ĐỘNG BÀN TƠ ĐÂY... ! @
- TA LÀ QUẬN CHỦ QUẬN GIANG MAI ĐÂY... ! @
... ... ...
* Kể từ đó Trương Phi & các thánh tướng cười như ma làm, đi đâu cũng giơ cái thẻ ra dọa: - "Tao cho mày xem cái thẻ"; Các Chúa Phủ, Quận Chủ ai cũng sướng rên như lên cơn phê, đi đâu cũng giơ cái thẻ ra dọa: - "Tao cho mày xem cái thẻ"; Dân chúng khắp nơi thì hoang mang như Liên Xô mất mùa Ngô; Dân nhìn thấy cái thẻ thì biết ngay người có thẻ không phải thánh tướng thì cũng quan thần nên Dân khôn hồn, Dân chạy rẽ đất... Duy nhất có bọn Cái Bang, chúng chẳng sợ bố con thằng chó nào, đi đâu chúng cũng thủ mắm tôm và nước mắm.

ƯỚC MƠ CỦA THẰNG CHỊCH... !

Lăn lộn với nghề lặn biển mấy chục năm trời mà đời hắn cũng giống y như đời mình chỉ nhì nhằng "được bữa no lo bữa đói"... Chiều qua, lê la dưới rừng Phi Lao vi vu lướt (wed) hóng tin bão về miền trung... Hắn ngồi nhậu rất lâu và... rất sâu, rồi nhìn ra Biển rất xa mà... khát khao:
... ! ...
- Cái món "Điện Công Tâm Pháp" là có thật anh ạ! Như phim chưởng luôn! Cứ phóng điện một phát là đối phương quay đơ ra ngay! Luyện được nó thì đời em "sang trang" anh ạ! - Hắn lẩm lẩm bẩm nói với mình như ma làm sau một thoáng hi vọng tắt nhanh trên long lanh khóe mắt...
Mình cảm thấy hắn phê đến độ... nên đớp lời:
- Chú mày tính chuyển nghề lúc khó khăn này đi học đánh với đấm thì đời "sang trang" thế chó nào được?
- Không phải học để đánh đấm mà là để "dí Cá điện" anh ơi! Dưới đáy biển có nhiều loài quý hiếm, chúng thường rúc trong những hang sâu, chỉ có phóng điện hoặc "chịch" (Cyanua) vào hang thì chúng mới chịu chui ra anh ạ!.
- Thế thì tao cũng thích luyện môn "Điện Công" này rồi.
- Nhưng anh không biết lặn biển thì luyện nó để làm gì?
-Để dí Ốc Bươu vàng thuê cho bà con nông dân, để bà con khỏi phải dùng thuốc độc diệt Ốc Bươu vàng; Diệt được Ốc Bươu vàng thì đời tao cũng "sang trang" luôn em ạ!
- Nhưng em cứ lo lo là lỡ cái ông võ sư Vịnh Xuân người Úc lại mò sang đòi thách đấu thì mình tính sao?
- Tới lúc đó chú mày cứ rủ ông ấy xuống đáy biển giao đấu, ông ấy không biết lặn sâu đâu... Anh ngồi trên bờ "chém" vài câu về cái (đạo) của thằng thợ lặn biển thoát nghèo vì đi dí Cá bằng "Điện Công" rồi đăng đàn Facebook cho anh em bạ
n bè (Ô Kê Gác Măng Giê) hoàn cảnh; cho người đời bớt cười mình "Chuối" là được em ạ!


Chủ Nhật, 2 tháng 7, 2017

CHỌN CUA BIỂN

* Thấm nhuần cái văn hóa "Dẫm đạp lên nhau, Thịt nhau mà sống" của anh cu Cẩu Tầu Khựa, thương lái Việt đã (đóng khố) hạng nặng cho các loại Cua Biển để kiếm thêm lời nên đời Cua Việt sang trang, mang tên "CUA KHỐ BỆN"... Dây buộc Cua, chúng nó bện to như cái chuôi dao, thêm lẫn cả đất cát cho đạt trọng lượng 150gam > 200gam/ 1dây/ 1con, nhìn rất chi là "chuối".
* Nhưng đừng lo, bạn vẫn có thể quên đi cái dây bằng phương pháp "trừ bì" và chọn cho mình được những con ngon theo góc độ "tinh ăn mù làm" mà các "cậu có Cu" dặn vợ trước khi đi chợ rằng: - "Nhệch chết thì mua, Cua chết thì đừng".
- Cua được chọn phải là Cua còn sống, khỏe mạnh... Quan sát kỹ cái nhịp độ ngọ nguậy của đôi bơi chèo, sẽ đánh giá được độ tươi sống của Cua. Cua đực thì yếm dưới bụng nhỏ, Cua cái nhất định yếm to, mầu yếm tím đen, bóp yếm Cua cảm thấy cứng là Cua ở giai đoạn 2 da (chuẩn bị lột) thì nhớ chọn liền vì sẽ ngon, Cua chắc, đặc thịt.
- "Cua gạch, vạch váy mà xem"... Con nào trễ yếm là vừa đẻ xong thì đừng có chọn vì nó như Cave hết đát chỉ còn trơ mỗi vỏ... (ngày xưa các cụ bắt được loại này thì đem phóng sinh, bi giờ chúng hám tiền "phét" hết).
- Quan sát tiếp lớp da non giữa các khớp trên càng Cua, thấy màu hồng đỏ hoặc hồng đậm, bóng, căng thì Cua nhiều thịt.
- Bóp khoang yếm số 3 của dầm bơi phía dưới mu, thấy cứng... Cua giãy giụa toàn bộ chân càng nhịp nhàng là Cua còn khỏe.
- Xem mầu gai trên 2 rìa mai Cua có mầu trắng đục (phần chân gai) cũng là Cua già, đặc thịt...

==============
* Thừa tiền thì để làm từ thiện chứ đừng quên hỏi giá khi gọi món Cua tại các nhà hàng nơi bãi Biển nha... !

Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

THẤU CẢM... !

Cánh cổng trường khép lại.
Sau khoảng mươi phút thì chỉ còn lác đác vài ông (bố sĩ tử) vì nhà xa điểm thi nên ngồi lại, trà đá, đăm chiêu với bọn (sinh viên làm tình nguyện hết mình)... !
- Đề thi văn sáng nay dễ quá các bác ạ...! Thằng nào mà đã biết (rình) trộm bạn gái tắm thì ăn đủ điểm với bài thơ "Đất Nước" của ông Nguyễn Khoa Điềm... : - Nhà cháu "chém" vu vơ như thế là mong xua đi cái oi bức nặng nề chứ chẳng có ý gì.
Thế là anh bạn ngồi đối diện cùng bàn có dáng người khắc khổ "bắt sóng"... Qua vài câu xã giao, anh ấy tâm sự rầu rầu:
"Cháu gái nhà em đang học ĐH Y Thái Bình năm thứ 2, năm nay về thi lại vào Học Viện Quân Y, nếu không đỗ, chắc phải cho nó nghỉ, học nghề khác vì hai vợ chồng em làm nông nghiệp, không đủ khả năng cấp kinh phí cho con 3 năm học đa khoa cuối cùng chứ chưa tính đến chuyện theo đuổi chuyên khoa và "chạy" việc cho cháu khi ra trường..."
Thoáng ngỡ ngàng, thấy tâm hồn xao xuyến trong một viễn cảnh xa xăm đâu đó và mình đã thầm cầu nguyện cho con bé cách riêng rồi động viên xã giao anh ấy mấy câu mà nhủ lòng rằng "tại sao mình không có khả năng nhìn thế giới bằng con mắt của người khác? cũng như không thể hiểu được trọn vẹn suy nghĩ của một ai đó như cái ông Đặng Hoàng Giang"thấu cảm" khơi lòng "trắc ẩn" với hoàn cảnh của anh ấy thế nhỉ... ?" 

Rồi chuyện phiếm nhạt dần theo ly trà đá, lục cái đề thi văn của con trai ra xem lại cho giết thời gian... Thế là lại tự trách mình vì đã bị "MẪN CẢM" với một số đồ hải sản ngót chục năm nay, cứ ăn vào là mề đay nó nổi, nhiều lần còn tụt cả huyết áp, suýt chết mà sao vẫn chưa thể nào "ĐỌC ĐƯỢC TÂM TRÍ VÀ TÂM HỒN CỦA NGƯỜI KHÁC" là thế chó nào vậy... ?

Thứ Năm, 6 tháng 4, 2017

HỒI KÝ - PHƯỢT

Chiều vàng nắng tắt hôm ấy, khi trên núi cao không còn thấy mây vàng dập dờ mà chỉ sót lại vài dải sương mù giăng giăng như khăn tang lượn lờ len lỏi trong các vòm cây giữa một vùng mênh mông xanh mờ thăm thẳm...
Hai thằng cưỡi con (S.51) đi mãi, đi mãi mà vẫn chẳng thấy có một bóng người... Trời chiều sắp tối, trong lòng đang cảm thấy lo lo thì tình cờ gặp được một cô em người Dao khi đang đổ nửa chừng con dốc ... !!!

Trang phục truyền thống của người Dao Tiền - Tây Bắc
- Không hiểu do mình bị (tà lưa) hay dính bùa kiểu gì mà vứt xe ngay bên đường, theo em nó leo lên lơ lửng vách núi cao, nơi thấy có một căn nhà gỗ như để hoang của ai đó...
Trời tối... Giữa âm u rừng sâu, vàng bên bếp lửa... !!! (Chỉ nó với bọn mình 2 thằng và rượu ngô uống xếch bằng bát như Thuồng Luồng) lắng nghe và cảm nhận hương rừng rờn rợn.
Đêm đen buông xuống ...
Mới chốc mà thằng cu em đã ngủ gục, có lẽ vì chưa quen chạy đường trường...
Trong chếnh choáng men say, mình gắng lấy đà xổ câu "Tao Thích Mày" làm con bé tròn xoe đôi mắt...
- Bỗng ... Cờ... ạch... !!!
Trước cửa hiện đâu ra ngay một thằng vẻ (ngất ngây con gà tây) lù lù tiến vào xổ một tràng "tiếng Campuchia" với con bé.
Mình chào nó, nó gật đầu rồi kéo cái ghế (đan bằng song mây) ngồi xuống đối diện với mình bên bếp lửa...
Con bé quay sang mình nói lơ lớ tiếng Kinh: - Ông anh - cùng bố với mẹ đẻ của tao đấy !
- Mình hỏi lại: Anh trai của em à ?
- Nó cười gật đầu: Chỉ thích "mày với tao" thôi ! - "em" không quen đâu !
Rồi cứ thế chúng phát kênh 2 với nhau làm mình chả hiểu được cái mẹ gì sất.
Thằng anh huơ tay trên ngọn lửa rồi đứng dậy, với trên gác bếp xuống 2 con chuột khô, đưa cho mình 1 con, nói:
- Khách quý mới mời đấy ! Gõ con bọ khô bên trong đi như thế này... rồi nướng lên mà uống !
Nó làm chậm, phân tích từng động tác...: - Mình nghe lòng ớn vãi.
- Nó lại hỏi tiếp: - Bọn mày quê đâu ?
- Da ! bọn em dưới Nam Định.
- À Nam Định: - dân (ĐM) đúng không ?
Mình không trả lời... ( đắng họng ).
Nó để con chuột hong xa xa bên bếp lửa rồi đứng dậy đi vào trong nhà xách khẩu AK báng gấp quay ra để ngay xuống bên cạnh. Tay cầm can rượu ngô vừa rót vừa hỏi:
- Lên đây kiếm hàng gì ?
- Dạ! không kiếm hàng gì, bọn em chỉ đi Phượt.
- Phượt là cái gì ?
- Dạ "Phượt" có nghĩa là đi du lịch bằng xe máy... để tìm hiểu...; để ...; để...
Con bé xin phép đi ngủ trước; Mình cũng xin phép gọi thằng cu em dậy cho nó thưởng thức món đặc sản núi rừng của người Dao... !!! ... Và đêm đó, mình đã thực hiện kế 36, đưa thằng cu em xuống núi sau khi giao lưu thêm vài bát với nó... !!! !!! !!!

Thứ Sáu, 17 tháng 3, 2017

KHỈ CAO TỔ

Ngày xưa, ở một khu rừng nọ, chim thú muôn loài chung sống vui vẻ hòa thuận thương yêu nhau. Mỗi năm, chúng lại tổ chức một đại hội võ lâm để tìm ra chức vụ "Thánh Quân Minh Chủ - thủ lĩnh núi rừng". Bỗng dưng năm ấy, loài Khỉ tinh quái nổi dã tâm, dùng thủ đoạn đê hèn, hạ độc các anh hùng tham gia đại hội mà dành lấy vương miện Giáo Chủ... Khỉ Cao Tổ lên ngôi là quy hoạch luôn hệ thống "Hoa Quả Sơn" làm cấm cung để ăn chơi phè phỡn trác táng, bỏ mặc bàn dân thiên hạ thê thảm trong đại họa thiên nhân tai. Mãn khóa, nó lại nghĩ ra một kế để chiếm đoạt ngôi báu béo bở ấy vĩnh viễn cho dòng giống của mình mà đặt ra thể lệ cuộc thi: - "Ai đu cây giỏi nhất - được quyền thống trị muôn loài".
- Giống Cá ngu đần sống dưới suối sâu, biết phận mình chẳng bao giờ leo được lên cây nên cử "Tôm Thông Thái" tham gia đại hội... Tôm hý hửng ôm mộng ước tràn đầy nhập cuộc nhưng bị loại ngay từ vòng đầu tiên nên uất ức "lộn cứt lên đầu" mà chết.
- Chim muông trên Trời thấy tâm địa độc ác của Khỉ thì dáo dác hoang mang tìm đến "Cú Giáo Sư" cầu kiến... Cú vác Kinh Dịch ra soi rồi ngửa mặt lên Trời xem Thiên văn thấy đến mùa "Quýt Châu Phi" triều đại loài Khỉ mới bị diệt vong do vỡ nợ nên sợ hãi bay vút vào màn đêm sống đời ẩn dật.
- Dê Cụ buồn bã gọi thằng con trai đầu lòng đến bên giường bệnh nhắn nhủ rằng: - "Chừng nào rừng khô lá trụi thì hãy dừng cuộc chới với chị em mà vác tù và đi lo chuyện bao đồng" - nói rồi Cụ Dê ngậm ngùi viên tịch.
- Sư Tử, Hổ, Báo cùng bầy Sói thì nung nấu ý chí hành thích Khỉ nhưng lại mải mê tranh giành cuốn "Kiếm Phổ Tịch Tà".
... Kể từ đó, khu rừng chìm đắm trong cảnh "cướp giết hiếp" hỗn loạn triền miên cùng với những thảm họa thiên nhiên tàn khốc, tàn khốc và tàn khốc...


Thứ Tư, 1 tháng 3, 2017

SÁNG HÔM ẤY... SÁNG GÌ?

Thập niên 80-90, trụ sở đội thuế của thành phố hoạt động mạnh, đội đóng quân ngay bên đầu dốc cầu Treo (phía nội thành Nam Định). Cây cầu treo khi đó được mệnh danh là cầu treo lớn nhất Việt Nam và cũng là cây cầu huyết mạch đi xuống 6 huyện miền biển của tỉnh, nên ngày và đêm, người, xe qua lại tấp nập, tấp nập và tấp nập...
Cán bộ nhân viên đội thuế khi ấy có khoảng hơn chục ông, quanh năm ngày tháng cứ ăn xong thì thay phiên nhau đi đuổi bắt, khám xét, tịch thu, ghi chép giấy phạt... Thôi thì đủ các loại hàng hóa, nào là từ bịch mắm tôm đến cái bong bóng rượu, từ mớ giấy vàng mã đến những gói thuốc nhuộm linh tinh... rất nhiều, rất nhiều và nhiều không kể xiết... Đêm nào nơi đây cũng có tiếng khóc lóc van xin, kể lể hoàn cảnh này nọ, nghe ai oán não nề... Chỉ may mắn cho những người buôn bán (con cá, lá rau buồng cau, nải chuối...)
- Rồi một sớm như những sớm tinh sương, sau tiếng còi tầm chào ngày mới của nhà máy Dệt kết thúc là thằng nhóc chạy ra đầu dốc, hóng bố đi làm về từ ca đêm... Sáng hôm ấy trời lạnh không mưa, thằng nhóc miên man với dòng người và xe nhộn nhịp qua lại dưới ánh đèn cao áp đang yếu dần thì thấy một người đàn bà trạc tuổi tứ tuần, thân hình khắc khổ, bà ta choàng mảnh nilon nhàu nhĩ trên người như kiểu dũng sĩ mặc áo bào trong phim chưởng Cái Bang, trên đầu bà ấy đội cái thúng, cũng trùm tấm nilon, nhếch nhác đi vào thành phố vẻ nặng nề khó nhọc. Thằng nhóc đồ chừng, bà ta khó thoát qua "cửa ải" này vì thấy mấy ông "phòng thuế" đã ngồi "cú dòm" bên lề đường từ rất sớm. Tức thì, một trong các ông ấy đứng dậy, cài lại cái băng đỏ trên cánh tay theo thói quen rồi bước thật nhanh đến trước mặt người đàn bà:
- Hàng gì? Yêu cầu chị cho kiểm tra.
- Chẳng có gì mà phải kiểm tra, hàng của tôi, ông không kiểm tra được: - Người đàn bà trả lời gắt gỏng.
Thằng nhóc đứng gần ngạc nhiên, thầm phục người đàn bà vẻ quê mùa nhưng hơi bị "Ji-gân".
- Yêu cầu chị đưa hàng vào đội, cho chúng tôi kiểm tra: - Ông "phòng thuế" nói lại lần nữa như ra lệnh.
- Là kứt cũng kiểm tra à? Tôi không vào.
- Cứt cũng kiểm tra: - Vừa nói, ông "phòng thuế" vừa giơ tay kéo cái thúng trên đầu người đàn bà xuống... Thế là người đàn bà giận giữ úp chụp cái thúng lên đầu ông "phòng thuế"... thế là kứt loãng sột sệt chảy tóe loe từ đầu tới chân ông "phòng thuế"... Kinh quá!... Thế là mọi người kéo đến vây quanh, ai cũng lấy tay khua khua trước mũi xem ông "phòng thuế" đang đứng im như tượng mà cười, mà nói năng, chỉ trỏ... Người đàn bà thì lẳng lặng đi về phía bên kia cầu. Thằng nhóc thấy ông "phòng thuế" lúng túng rét run trong nhơ nhớp mà không có ai giúp đỡ... Thế là đường Tô Hiệu tắc nghẽn... thế là bọn móc túi lại được dịp hoành hành... có những tiếng kêu thất thanh "cướp cướp..." cùng tiếng còi "tờ roét, tờ roét..." của mấy chú công an đồn 3 pha lẫn tiếng chửi nhau chí chóe của mấy bà mấy cô cùng khu phố đi trực lấy nước từ hồi đêm vì bỏ xô thùng ở vòi nước công cộng mà đi xem ông "phòng thuế"...
... Rồi thằng bé lớn lên cùng với những đổi mới, đổi mới và đổi mới... Khi nghĩ về tuổi thơ, thi thoảng nó lại nghĩ về người đàn bà đội kứt vùng lên của BUỔI SÁNG HÔM ẤY... và hỏi đời: - SÁNG GÌ?

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

ĐẪM LỆ TÌNH NỒNG

Bình minh lên có nắng vàng bàng bạc, gió vờn lá trên cành đưa tiễn mùa Đông đi... Nhà vắng, xóm làng im ắng... Có nét buồn lướt nhanh trên mắt môi mụ vợ... (Muốn xua đi cái không khí hiu quạnh kia nên mụ cao hứng mở cái đĩa nhạc nghe chơi...)
... Thế là Chế Linh "rên" lên: - "Lỡ mai anh chết, em khóc nhiều không... Sao không âu yếm khi anh còn sống..."
Thế là mụ chau mày nhấn nút ngắt lời Chế Linh cái "Rụp"... Thế rồi mụ chu mỏ lên, chỉ cái loa, chửi "Chế Linh":
- Khóc mếu cái gì... mai anh chết, em thức thông ba ngày, quạt cho nguội mộ rồi mới theo "Rai" được chưa...? Sống mãi, lù lù như cái đó rách ngáng tuổi xuân người ta đến thế bao giờ... ?

NHẬT KÝ BINH NHÌ

Ngày 26/02/2017











Tháng 5 - 2017






Đơn vịC4b/D4/E8/F395/QK3 >
Cầu Trà Lý, xã Tây Lương, huyện Tiền Hải, tỉnh Thái Bình.
Chân cầu Trà Lý

M

Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

BÀI TRỊ BỆNH RỐI LOẠN TIỀN ĐÌNH

Rối loạn tiền đình,
thì mình không ngại.
Vì nó không hại,
như loạn tiền đô.
Bài thuốc "tiên cô",
nghe thấy hơi "thô".
Uống vô là khỏi.
Thuốc không đòi hỏi,
tốn sức, hao tiền.
Uống nửa tháng liền,
mỗi ngày non bát
"Tiết con Ngan già
cùng ba giọt nước,
ép củ Gừng ta

Hòa chung muối trắng,
Cho tiết khỏi đông".
Thì là bệnh mất.


THẦN DƯỢC CÁ DIẾC TRỊ BÁCH BỆNH

<tổng hợp sơ sơ vài món>

- Cháo cá diếc trị viêm đại tràng mãn tính.
- Cá diếc kho sa nhân trị ốm nghén, cơ thể, tinh thần mệt mỏi.
- Cá diếc nấu ngải cứu cho người mới ốm dậy, gầy yếu hoặc biếng ăn.
- Cá diếc hầm thông thảo, giò lợn lợi sữa.
- Cá diếc nấu sa nhân, tía tô trị ốm nghén, ăn kém, khó tiêu, đại tiện lỏng.
- Cá diếc nhồi thuốc bắc trị tiêu chảy do tì vị hư hàn.
- Cá diếc nấu cháo bạch truật cho thai phụ mệt mỏi, tì vị yếu.
- Cá diếc nấu với rau má mơ (rau má họ), ăn hàng ngày chữa đau gan vàng da.
- Cá diếc nấu với rau rút, ăn hàng ngày chữa biếng ăn.
- Cá diếc nấu với đậu đỏ hoặc vỏ bí đao chữa phù thũng.
- Cá diếc nấu với nấm hương làm tăng tiết sữa cần cho phụ nữ sau sinh.
- Cá diếc bỏ ruột, cho (cục nhỏ) phèn chua, đốt tồn tính, tán mịn. Ngày uống 10g chia 2 lần. Chữa trẻ em bị phù, kiết lỵ ra máu.
- Cá diếc làm sạch, cho lá chè non vào đầy bụng, nướng chín. Ăn cả cá và lá chè. Chữa bệnh đái tháo đường (thể uống nước nhiều).
- Bột cá diếc 5g, bột gừng 3g, bán hạ chế 3g chữa viêm phế quản mạn tính.

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

"TƯỚNG" TỀ GIA <@2>

Mụ vợ hắn tự rước họa vào thân kể từ khi ban hành cái lệnh cấm tụ tập quán xá, nhà hàng... với lý do "an toàn thực phẩm". "Lệnh cấm" của mụ đã chẳng làm cho tần suất nhậu của hắn giảm đi mà nó còn làm cho mụ ra tối tăm mắt mũi, với chợ búa, bếp núc liên hoàn, nhất là vào những ngày nghỉ cuối tuần vội vã. Nhưng sao trên môi mụ vẫn luôn nở nụ cười tươi thế nhỉ... ? Đời sao đểu thế nhỉ... ?

- Bình thường thì hắn sống đơn giản, đại khái thôi, nhưng nói đến "Nhậu" thì hắn chu đáo từ lúc "xây dựng kịch bản cho tới khi đưa đi trình chiếu".
Nhớ một hôm, hắn gọi điện đề nghị mình đến xem cho cái tivi vừa bị hỏng, mình nói rằng "tao có biết sửa tivi đâu" thì hắn bảo "cứ đến đây tao dậy cho mà sửa"... Thế là mình đến... Hắn lẩm bẩm: - Con vợ vừa đi chợ, hai đứa nhỏ về bên ngoại chơi...
- Tivi bị làm sao ?
- Cái ổ điện lâu ngày chập chờn đánh (move), hôm qua mụ vợ đang xem cái phim bộ thổ tả gì của Hàn Quốc hàn củng nghe thấy nổ cái (rẹt) phát, gọi tôi lên, tôi đoán nó cháy cái cầu chì bảo vệ, tháo ra thì thấy đúng như thế, tôi mua được cái chì mới đây rồi, ông tháo cái đít tivi ra, nó nằm ngay đầu nguồn, ấn nó vào cái cầu của nó là OK, nhân tiện thay luôn cho tôi cái ổ điện mới: - Hắn đưa mình cái chì bằng đầu đũa cùng với cái ổ điện rồi hớn hở chạy ra xách đồ cho con vợ vừa đi chợ về... Nghe hai đứa chúng nó băm băm, chặt chặt rối rít tít mù trong bếp lòng thấy nao nao... Mình lắp xong cái ổ điện và cái cầu chì tivi thì cũng là lúc có thêm hai thằng bạn nhậu nữa đến, vợ chồng hắn cũng chuẩn bị xong đồ (lên mâm). Thế là con vợ hắn hớn hở khoe rằng mới mua đền cho thằng chồng cái bình rượu ba kích... Thế rồi con vợ hắn hớn hở khen "anh (N) giỏi thật, sửa được cả tivi" xong rồi chu mỏ sang bên thằng chồng chê "lão nhà em chẳng biết làm gì"...
Rồi tuần sau hắn lại gọi mình: - "Ông đến sửa giúp tôi cái điều hòa, nó vừa bị hỏng, mình nói rằng "tao có biết sửa điều hòa đâu" thì hắn bảo "cứ đến đây tao dậy cho mà sửa"... Thế là mình lại đến... Hắn lẩm bẩm: - Con vợ vừa đi chợ, hai đứa nhỏ về bên ngoại chơi...
- Điều hòa bị làm sao ?
- Nó vẫn chạy nhưng không làm lạnh. Tôi đoán lâu ngày không vệ sinh cái dàn nóng... Tôi mượn thang cho ông tháo nó ra... ông vệ sinh cho tôi cái dàn nóng là nó làm lạnh lại ngay... Hắn đưa mình cái tô vít với kìm cùng chổi sơn, băng dính... rồi hớn hở chạy ra xách đồ cho con vợ vừa đi chợ về... Nghe hai đứa chúng nó băm băm, chặt chặt rối rít tít mù trong bếp lòng thấy nao nao... Mình vệ sinh xong cái dàn nóng, đóng điện thử, thấy nó làm lạnh vù vù thì cũng là lúc có thêm hai thằng bạn nhậu nữa đến, vợ chồng hắn cũng chuẩn bị xong đồ (lên mâm)... Thế rồi con vợ hắn lại hớn hở khen "anh (N) giỏi thật, sửa được cả máy lạnh" xong rồi chu mỏ sang bên thằng chồng chê "lão nhà em chẳng biết làm gì"...
Cứ như thế vì kịch bản tuần nào cũng thế... Hôm thì hắn dậy mình sửa cái vòi nước tăng áp, hôm thì hắn dậy mình chỉnh cái chế hòa khí xe ô tô... Và cứ như thế, lần nào (lên mâm) con vợ hắn cũng hớn hở khen "anh (N) giỏi thật, biết sửa cả (...)" xong rồi chu mỏ sang bên thằng chồng chê "lão nhà em chẳng biết làm gi"...

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

THÔNG ĐỒNG HƯ THƯƠNG

Mình cầm một đồng tiền, lì xì chung cho 2 anh em nó: - Năm mới hay ăn chóng lớn nha... ngoan nha... học giỏi nha... chú mừng tuổi, nhưng phải đưa cho mẹ để mua cây bút, viết chữ cho đẹp hơn nha... (!)
- Không lấy đâu: - Thằng anh nói trống không trong nét buồn rười rượi.
- Sao không lấy? - Chột dạ quá... (!!!)
- Phải đưa cho mẹ thì không lấy.
- Thế chú cho thằng em hết nhé... Này cầm lấy đi con.
Thằng em tròn xoe mắt lắc đầu: - Không lấy... không lấy...
- Thôi được rổi... ! - Không đưa cho mẹ cũng được... nhưng con tính để tiền làm gì?
- Cháu muốn mua súng đạn: - Thằng cu em nhanh nhảu trả lời, mắt không dấu đi vẻ "ỉu xìu thất vọng".
- Ừ được... súng đạn cũng được... được mừng tuổi là quyền của mình mà... mình thích thì mình cứ "phang" thôi... Chú quên, chú quên... Chú xin lỗi nha... !
- Cháu xin... cháu xin... Thế là chúng nó rối rít, của anh một nửa... của em hết... thôi đi đổi để chia luôn...
- Đối thì đổi nhưng hai thằng đứng lại... nhe răng ra, để tao chụp hình cho một phát cái đã...

"TƯỚNG" TỀ GIA <@1>

Thằng bạn nhậu, tậu được con vợ đã trẻ lại còn có duyên, sẵn có công ăn việc làm ổn định lại còn sinh hạ cho hắn được hai đứa bé, một gái một trai khỏe mạnh, thông minh, đẹp xinh như những thiên thần... ! - Bởi thế cho nên thiên hạ thường bảo nó rằng "Hên".

Hôm rồi, thằng "Hên" đó đột ngột nhắn tin cho mình:
- Hình như tôi đang bị cô đơn giữa "cái nhà" của mình ông ạ... !
- Con vợ nó kiểm soát "quá tay" chứ gì? Ngoan đi cho lành: - Mình viết và nhắn tin lại cho hắn như thế kèm theo cái biểu tượng (mặt cười hở mười cái răng).
- Bọn chúng đã liên kết, liên minh thành một phe, liên tục lên án, áp bức tôi nhiều quá ông ạ... ! Và hôm nay, mụ vợ lại chính thức ban hành lệnh cấm tụ tập quán xá, nhà hàng... với lý do "an toàn thực phẩm" ông ạ... ! - Hắn nhắn tin lại cho mình như thế và kèm theo cái biểu tượng (mặt cười rơi lệ) rồi gửi tiếp cho mình tin nữa:
- Ngay bây giờ ông qua tôi nhậu được không ?
- OK... ! OK... ! - Đâu có rượu mời là kiểu gì ta cũng đi.
... Ba mươi phút sau mình có mặt. Thấy hai cha con hắn đang dán mắt vào cái bàn cờ tướng. Mình vào nhà, thằng bé lễ phép chào, thằng bố đứng dậy, đi pha ấm chè... Thằng bé tiếc ván cờ đang chơi dở nên đề nghị:
- Bác đánh nốt ván này hộ cho bố con với ?
- Bác không chơi cờ với người không biết bảo vệ tướng.
- Sao thế ạ? - Mắt nó tròn xoe hỏi lại.
- Thế nhà này ai làm tướng?
- Tất nhiên là bố con rồi.
- Thế đứa nào đang đứng về phe mẹ để chống lại bố.
- Con hiểu rồi... ! Phải bảo vệ tướng... ! Từ mai xin về đội của bố... (thằng bé phấn chấn)
Bỗng từ trong phòng bếp phát ra một tiếng: - Choang... ! Một thoáng lo âu lướt nhanh trong mắt thằng bé... Thằng bố nó nhăn mặt, ghé tai mình nói nhỏ:
- Con mụ vợ nó đập vỡ cái bình rượu ngâm thuốc bắc của tôi rồi, nhưng ông đừng lo... tôi vẫn còn găm chai Chivas trong tủ áo... Ông trả ngay thằng nhóc về đội của mẹ nó nhanh lên, không nó đánh đổ tiếp nồi nước làm lẩu bây giờ...
- Sao ông biết nó đập vỡ cái bình rượu ? mà trả thằng nhóc về đội của mẹ nó bằng cách nào ? - Mình ghé tai thằng bạn hỏi thầm.
- Con vợ tôi không biết cờ quạt gì đâu... Dậy thằng nhóc đánh cờ vua mau đi... Dạy nó phải bảo vệ mẫu hậu đi... mau lên.
Thấy tình hình có vẻ nghiêm trọng, mình quay sang thằng nhóc dõng dạc:
- Con biết đánh cờ vua chưa ?
- Dạ chưa! - Thằng nhóc nheo mắt cười tinh quái.
- Bố con nhà mày lạc hậu quá... ! Quốc tế và thế giới văn minh người ta đã chơi và thi đấu môn cờ vua lâu rồi... không ai còn đi chơi ba cái trò cờ tướng... Không ai còn đem nhốt tướng vào trong hậu cung rồi cu ne ra điều sỹ, khiển tốt để bảo vệ vị tướng đó nữa... chơi và thi đấu môn cờ tướng như thế thì khác gì xỉ nhục thằng "cu" tướng...
- Vâng ạ... ! Thế cờ vua thì chơi như nào hả bác? - Thằng nhóc hỏi lại.
- Chơi cờ vua như chơi cờ tướng, vua cũng bị nhốt trong hậu cung cho vua nhục là chính... nhưng trên bàn cờ vua còn có thêm con hoàng hậu... con hoàng hậu này được phép chạy khắp nơi trên bàn cờ vua... người chơi phải điều sỹ, khiển tốt bảo vệ bằng được con hoàng hậu đó... bên nào để bị bắt mất hậu thì bên đó thua... Vua bị bắt, vẫn chưa có thua... Thích học chơi cờ vua, con hãy ở lại đội của mẹ.
Từ trong bếp con mụ vợ hắn 
bước ra cười toe toét... "Em chào anh (N)"... Rồi quay sang bên thằng chồng õng ẹo: - Em xin lỗi vì làm vỡ cái bình rượu mất rồi... ! Tại cái tay của em nó dính dầu ăn trơn quá... !