Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2019

NƯỚC MẮM HÓA CHẤT LÀM GÌ... ?

Ai cũng biết Ruồi (Nhặng) thường đẻ trứng lên trên các chất như: thịt, rác, các vết thương hở, hay xác chết động vật... Trứng của nó sẽ nở thành Giòi (Bọ) sống nhung nhúc, nhung nhúc trên các chất ấy khoảng từ 2 đến 10 ngày thì chui xuống đất phát triển thành Nhộng... Qua một mùa đông nằm co ro trong Kén ở dưới đất thì Nhộng lại nở ra Nhặng, ra Ruồi.

- Gần đây, các nhà khoa học dân gian đã phát hiện ra một bí mật kinh hoàng diệt trừ tận gốc loài côn trùng kinh tởm này nhờ vào "NƯỚC MẮM HÓA CHẤT" đang có mặt khắp nơi trên mọi miền Tổ Quốc.
- Người ta đã làm rất nhiều các cuộc thí nghiệm như đổ "NƯỚC MẮM HÓA CHẤT" lên xác một con Chuột chết... Kết quả không ngờ là Giòi (Bọ) không còn cơ hội sống để quay lại thành Ruồi... !
- Nhà em không biết công nghệ sản xuất ra "NƯỚC MẮM HÓA CHẤT". Chỉ biết HẢI THỊNH - NAM ĐỊNH quê em có truyền thống ngâm ủ muối với cá Biển, để qua một thời gian, nó chắt ra một loại nước. Các cụ gọi nước ấy là nước Mắm. Nghìn đời nay rồi à... ! - Người ăn được, Ruồi (Nhặng) chúng cũng nghiện nặng món này.
- Muốn phân biệt được đâu là "NƯỚC MẮM HÓA CHẤT" đâu là "NƯỚC MẮM TRUYỀN THỐNG", 500 anh em lại phải phụ thuộc vào sự lựa chon thông mình của các bà nội trợ mất rồi... !

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

BỐN CHẤM KHÔNG

Qua chín chục cái mùa đông co ro rồi đấy, ngót chục năm nay chẳng bước chân ra khỏi làng, ông Cụ chỉ còn mỗi thú vui là lúc nào cũng ôm lấy cái Ra-đi-ô cục gạch...
Ngồi hút thuốc lào vã.


Ông Cụ hỏi:
- Thi thoảng, cứ thấy đài nó nói tới “Công nghiệp 4.0” là cái gì thế vậy?
4.0 nó là như vầy Cụ ạ:
- Sau thế chiến thứ 2 thì các nước có nền công nghiệp tiên tiến, hiện đại như Anh, Pháp, Mỹ, Nhật… họ đã phát minh ra điện Bán dẫn, Điện tử… họ lập tức tổ chức liên kết họp lại với nhau để sản xuất ra Máy tính, Người máy, Internet, Điện thoại thông minh… phục vụ nhân loại. Họ gọi cuộc cách mạng ấy là “Cuộc cách mạng công nghiệp 3.0”.
Hai lần trước, họ cũng đã tổ chức họp nhau như thế, lần đầu là khi họ phát minh ra động cơ hơi nước và đã sản xuất ra xe lửa cho dân An Nam mình đi rồi đó cụ à. Họ gọi sự kiện đó là (1.0). Rồi đến lần thứ 2, tính từ khi họ phát minh ra Điện, khi ấy, họ lại sản xuất ra các loại động cơ điện cho các dây chuyền máy móc…
- Lần này là thứ tư, gọi là (4.0). Họ muốn phát triển hết tầm kịch bậc về các ngành Kỹ thuật số, Công nghệ sinh học, vật lý gì gì nữa đấy Cụ ạ!… Tóm lại là họ muốn kết nối vạn vật trên thế giới lại với nhau như ta làm nồi Lẩu.
- Sao lại kết nối vạn vật với nhau như làm nồi Lẩu để làm gì? Khó hiểu bỏ mẹ?
- Là để ai cũng có thể ngồi một chỗ, hút thuốc lào vã uống nước chè rồi phán những chuyện trên trời dưới đất của thiên hạ như đúng rồi mà không sợ bị gẫy răng cụ ạ!
Đây con thử cụ xem:
- Móc túi, rút con ĐT ra, định bật lên...
- Thôi! Thôi! Mắt tôi có nhìn thấy cái gì đâu mà xem, tôi đi về nằm nghe đài đây.

SAO QUẢ TẠ!

Khi mặt trời tụt hẳn xuống sau phía dãy núi xa xa thì cũng là lúc lão phu xe đói rủn chân tay, mắt hoa con đom đóm. Lúc này trong túi lão chỉ còn có mỗi một đồng hào lẻ. Lặng lẽ mở cốp xe, hắn lấy củ khoai lang mà vợ hắn đã gói cho hắn khi đi làm từ hồi ban sáng rồi rệu rã bước chân vào cái quán lá đối diện bên đường.

Cô chủ quán xinh đẹp, dễ thương đon đả trong bộ váy đụp thời trang rót mời lão bát nước chè xanh nóng hổi. Hắn vừa nhấm nháp bát nước chè khề khà vừa bóc vỏ củ khoai lang tỷ mẩn rồi năm nắm những lát vỏ mỏng ấy, chim chim trong lòng bàn tay. Hắn cắn củ khoai từ tốn từng miếng, từng miếng rất ra dáng là một thằng phu xe uống ăn lịch lãm, mặc dù bụng đang đói cồn cào.
Đoạn, hắn cất giọng bâng quơ rầu rầu:
- MK! Hôm nay bước chân trái ra cổng, tới đây thì bị La Hầu chiếu chính diện nên từ sáng đến giờ, không được quốc khách mẹ nào sất.
Cô chủ quán thấu cám cái cảnh ế ẩm bắt nhời cho tan bầu khí bí bức:
- Thì Kế Đô hôm nay cũng rọi thẳng nhà em? Khách khứa có ma nào đâu.
Dứt lời rồi thì cô chủ "nghoe nghẩy" bước vào nhà trong.
Nhanh như chớp, lão phu xe liền cho ngay nắm vỏ khoai đang nắm chim chim vào mồm, nhồm nhoàm, nhai nhai, nuốt vội...
Ổn rồi!. Thế là ấm cái bụng. Hắn tự nhủ rồi uống nốt phần nước chè trong bát, đứng dây:
- Chủ quán đâu? Ra tính tiền.
Dạ!
- Của bác hết 5 xu bát nước với 5 xu cái bánh rán nữa là chẵn một hào.

BẬT!


Khi thằng nhóc biết làm một số công việc của đàn ông trong nhà thì cũng là lúc nó bắt đầu biết "BẬT".
Một hôm:


CON:
- Là Bố thì cái gi cũng giỏi hơn Con à Bố?
BỐ:
- Tao mà (Ừ!) phát thì mày lại hỏi đểu câu "Vì sao ông Lincoln là tổng thống đế quốc Mĩ mà Bố của ông ấy lại là thợ đánh giầy" chứ gì?
- Sao Bố biết?
- Vì là Bố thì cái gì cũng phải giỏi hơn Con... Thôi! đi làm việc đi.
- Nhưng cha con nhà ông Kim bên Bắc Hàn đều giỏi ngang nhau, đời nào cũng làm Chủ Tịch?
- Thì tại nhà nó vô phúc, "Con không khôn hơn Cha" nên từ đời trước sang đời sau chỉ biết làm mỗi chức Chủ Tịch... Đàn ông đích thực thì đừng để nhà mình vô phúc. Thôi! đi làm việc đi, nhặt nốt rổ cà, rửa sạch, cho vào lọ, muối thật kỹ, không con mẹ mày về nó lại la làng.
Mày chỉ được cái lắm chuyện là không ai bằng.
😂😂😂

VỠ MỘNG.


Vỡ mộng từ sau cuộc họp thượng đỉnh với Chôm. Ủn ta vô cùng tức giận, gọi điện chửi Cạp Cặn Bì như chó ăn bã mắm. Nhân viên tổng cục phục vụ lãnh tụ Bấc Hờn vừa tiết lộ thông tin cuộc điện đàm tuyệt mật. Và sau đây là toàn bộ nội dung cuộc chửi thoại:

- Azinômôtô... đcm nhà cô: - Cặn Bã vừa bắt máy phát, Ủn nôn thốc nôn tháo ngay câu chói tai.
- Thằng này láo nhiều! Mày láo với chị quá đà rồi đấy Ủn... Họp hành với thằng Chôm thế nào, từ từ kể chị nghe?: - Cặn Bã ôn tồn nhằm hạ nhiệt cho thằng đệ có thói quen nói năng lấc cấc.
- Họp hành cccc, làm bố mày đã nghèo còn mất bao tiền. May sao nước chủ nhà họ hiếu khách miễn phí cho bao thứ chứ không thì bố mày vỡ cmn nợ mất rồi... ! Đcm mấy đời nhà bố nghe lời xúi dại nhà mày làm tên lửa, giờ bị chúng nó cấm vận, đói không thể chịu được. Tên lửa bố làm ra, rao bán đél thằng nào mua, để trong nhà thì lúc đél nào cũng nơm nớp lo sợ nó phát nổ, càng đél dám phụt vào nhà thằng nào mà ăn vạ chúng nó... Cái bố cần bây giờ là GẠO. Không có GẠO bố đél thể lãnh đạo được đồng bào. Mày biết không, nhân tiện sau cuộc họp nhì nhằng với Chôm, bố mày được ghé chơi một số nơi theo lời mời cấp nhà nước của nước chủ nhà nhân dân xứ Đông Lào đấy. Thấy đất nước chúng nó phát triển kinh điển quá mày ạ! Công trình đél nào của chúng nó cũng hùng vĩ mày ạ!... Dân nó đél phải làm tên lửa cũng đél phải nộp cứt cho bộ Nông trồng lúa nhưng nom thấy bụng đứa đél nào cũng phĩnh ra như chửa vì no ăn, mặt đứa đél nào cũng hớn hở như Thị Nở được mùa chuối tiêu vì no mặc mày ạ!... Thế là bố mày tranh thủ rủ bọn "đệ cận vệ" đi ăn bún chả, dò la tin tức mà học hỏi... thì may quá! Vớ ngay được con mụ bán bún chả xinh đẹp phúc hậu, tài năng... đél hiểu sao nó lại mê bố mày như điếu đổ, thế mới đểu... Nó dạy cho bố mày hóa giải chiêu thức. "LÀM GÌ ĐỂ NHIỀU TIỀN" khi dân mạng xứ Đông Lào đang xôn xao rì rào hỏi nhau câu "NHIỀU TIỀN ĐỂ LÀM GÌ" mày ạ! #Đcm nhà nó là may mắn hơn cho cái đầu thông tôm à quên thông minh có sẵn của bố. Bố mày học được quái chiêu đó rồi! Từ ngày hôm nay, bố mày phải bắt đầu kiến thiết đất nước của bố mày theo kiểu của của chúng nó, kiểu của nước Đông Lào.
- Mày học được chiêu gì mà tính bài lật mặt với chị nhanh thế Ủn? - Tạp vồn vã hỏi lại.
- Làm BOT - "MUỐN NHIỀU TIỀN THÌ PHẢI LÀM BOT". Con mụ bán bún chả Đông Lào nó dạy bố mày như thế. Đcm, mấy năm nay bố mải làm tên lửa nên nghĩ đél ra. Bố phải cho làm ngay BOT giao thông, BOT chợ, BOT chùa chiền... trên toàn lãnh thổ của bố... Rồi cái đél gì bố cũng sẽ quy vào BOT hết trơn. Đcm chiêu thức đơn giản như thế mà hiệu quả xóa đói khôn lường. Rồi bố mày sẽ thoát nghèo nhanh thôi! Bố mày sẽ sánh vai cường quốc 5 châu mà đél cần làm tên lửa nữa: - Giọng Ủn hí hửng hùng hồn như chó hít đệch. 
- Ôi! Tưởng gì... Chiêu ấy tao bầy cho bọn Đông Lào chúng nó làm từ đời bố mày chưa toạch cơ Ủn ạ! Mày thích thì sang đây chị dạy thêm cho mấy chiêu "ĐỘC QUYỀN ĐỊNH GIÁ HÀNG HÓA". Đcm ba đời nhà mày đã dẫm phải kứt thì ráng bịt mũi mà ngửi đi con. Nghiệp chướng nhà mày là phải làm tên lửa thì mới có cháo mà húp con nhé! Chị bấm tử vi cho chín đời cả họ nhà mày rồi! Đừng có hỗn với chị! Mày không tin cứ hỏi thằng Bu-xì-tin thì rõ: - Phán xong câu mỉa mai xanh rờn, Tập dập máy cái phụt.