Thứ Hai, 28 tháng 9, 2020

VÉT MÁNG ĐẠI PHÁP

<Phỏng theo #Nhaidéplốp>

Tuyết Bà Bà xuống núi, "bắt" được một "chú Phi công trẻ" tâm đầu ý hợp liền đưa ngay về rừng sâu tu luyện bộ môn "Hấp Tinh Đại Pháp".


Ban đầu, anh chàng này rất thẹn thùng, còn Tuyết Bà Bà thì muốn được bạn trai hôn hít ngay, nhưng mắc cỡ bèn nói:

- Ôi! Má em tự nhiên đau quá anh ơi... !
Chàng phi công trẻ thấy vậy, hiểu ý Tuyết Bà Bà muốn gì nên hôn vào má nàng già đánh chụt phát rồi hỏi:
- Em thấy thế nào? Đã đỡ đau chưa... ?
- Úi! Hết đau rồi, anh thật tài giỏi, hay quá anh ơi !
Ít phút sau trôi qua trong im lặng... Để phá tan bầu không khí âm u giữa hoang vu núi rừng và muốn tận hưởng phút giây thần tiên liên miên nên Tuyết Bà Bà lại rên lên:
- Ôi! Cái ngực của em, nó đau quá anh ơi... !
Chàng Phi công trẻ không ngại ngần gì nữa, liền ôm ghì lấy Tuyết Bà Bà, hôn lấy hôn để lên dàn ngực mới bơm đầy khí gió Silicone của nàng rồi hỏi:
- Còn đau không em ?
Tuyết Bà Bà e thẹn con ngan già:
Úi! Hết đau rồi, anh thật tài giỏi, đôi môi của anh thần kỳ quá đi !
Ít phút sau trôi qua trong lặng lẽ... Để phá tan bầu không khí hoang vu giữa "rừng đêm trên đỉnh sầu" và tận hưởng phút giây thần tiên rũ rượi triền miên trên triền dốc, Tuyết Bà Bà lại rên lên :
Ôi! Em bị Trĩ với Giang mai... Đau quá anh ơi... !
Lúc này thì đồng chí (Thất phu
Quang
Lùn) nãy giờ đứng nấp sau bụi rậm quan sát, hắn không thể chịu đựng được nữa, tay cầm cây Rìu sát thủ của mụ phù thủy ban tặng cho năm xưa, nhẩy bổ ra, mắt trợn lên, giọng gằn xuống:
- Hỡi chàng trai có đôi môi thần kỳ, riêng Trĩ với Hoa Liễu Giang Mai thì mày tuổi Tý... Để Tuyết Bà Bà lại ngay cho ông điều trị rồi phắn mau xuống núi, ông nện cho mày một Rìu bây giờ...

CHUYỆN CON RẮN

 

Một con rắn băng qua đường và bị chiếc xe máy của hai tên cẩu tặc cán qua lưng. Nó quằn quại, đau đớn với vết thương và cầu cứu sự giúp đỡ của người qua đường.
Con rắn gặp người nông dân, nó cầu xin ông giúp đỡ mà nói:
- Hãy rủ lòng từ bi cứu tôi... ???
Người nông dân đáp lại lạnh lùng:
- Cứu cái loại vô ơn như mày để tao lên ban thờ ăn chuối cả nải à... ? Xin lỗi mày... ! Chuyện "Ông nông dân và cụ tổ nhà mày" tao đây nghe kể từ thời cổ tích nhá... ! - Nằm đấy chờ chết đi con.
Nói đoạn, bác nông dân vác cuốc, bước vội xuống đồng.
Con rắn vô cùng thất vọng, thì lúc đó, lại có một bà buôn đồng nát đạp xe đi ngang qua. Nó cũng cầu xin bà ta cứu nó. Nhưng người buôn đồng nát cũng trả lời con rắn rất vô tình, nghiệt ngã:
- Cứu cái loại vô ơn như mày để tao xuống âm phủ, gặp ông Cụ, đoàn tụ sớm à... ? Xin lỗi mày... ! Chuyện "Lão thương gia với cụ Tổ nhà mày" bà đây thuộc lòng từ thời cổ tích nhá... ! - Nằm đấy chờ chết đi con.
Nói đoạn, bà đồng nát liền cất tiếng rao "Ai đồng lát dép dách bán đơi... !".
Con rắn càng lúc càng đau đớn thất vọng vô cùng, nó thầm nhủ: - Mình phải gắng chịu đựng; phải kiên nhẫn sử "bài Lợi Lộc" của cụ Tổ để lại; phải lừa lũ người tham lam này bằng được thì may ra mới giữ được tính mạng. Số mình không thể tận ở đây. Cụ Tổ có linh thì về cứu giúp con... vv...&...mm.
Bất ngờ, lúc này anh Chí nhà ta cũng dặt dẹo đi đâu đó ngang qua. Nó cầu xin anh Chí mà nói:
- Kính chào người anh hùng Chí đại hiệp sĩ. Món hời trước mắt xin ngài đừng bỏ qua.
Anh Chí ngật ngưỡng, khật khưỡng, gầm gừ:
- Bỏ qua là bỏ qua thế #đél nào được. Hời dư lào, mày lói thử tao nghe... ?
Con rắn liền nói:
- Tôi đã ra nông nỗi này thì không còn mong gì được sống. Chỉ tiếc tấm da này, không làm được lợi cho ai.
Anh Chí nhăn mặt đớp lời:
- Lợi cho tao, nhưng da của mày rách #cmn rầu thì "bán ai mua ?".
Con rắn bèn nói:
- Ông chỉ cần mang tôi về, băng bó cho đến khi tấm da của tôi lành lại thì ông có thể lấy da tôi đem bán cho thằng Lý Cường làm ví. Nọc độc và mật của tôi khi ấy ông có thể bán cho lão Bá Kiến lấy tiền uống rượu, nuôi mụ Ba nhà lão ấy nữa vì chúng rất quý. Nhưng ông phải lấy lúc tôi khỏe mạnh thì mới có giá.
Mắt anh Chí sáng lên:
- Mày vừa phọt cái từ gì (Rượu; Rượu) ở mồm ra đấy, mày nói lại ông nghe cáy... ?
Và không để con rắn trình bầy gì thêm, anh Chí liền đập cái vỏ chai nhựa xuống đường cho gió thổi lăn lông lốc rồi gằn giọng:
- (Mẹ cha con Nở...) Tiền ít hay tiền nhiều thì ông mày cũng chỉ để uống Rượu thôi nhá... !; (Mẹ cha con mụ Ba nhà thằng cha Bá Kiến...) Tiền ít hay tiền nhiều thì ông cũng chỉ để vỗ cho mày béo sưng béo xỉa lên thôi nhá... ! Da con này rách hay lành thì cũng #đél liên quan gì đến món xào sả ớt của con Nở Vũ Đại đâu nhá... ! Thịt với xương con này dẫu có nát hay tan thì cũng #đél ảnh hưởng đến món cháo hành ninh nhừ của con Nở Vũ Đại đâu nhá... ! Kể cả nọc độc với mật của mày dù yếu hay khỏe thì ông cứ pha thẳng vào rượu rồi gọi lũ bạn đến nhậu cho ló phê nhá... ! (Mẹ cha con Nở...) Lừa thế #đél nào được bố... (Mẹ cha con Nở... à quên con Tỵ).

CỎ DƯỢC TRỊ BỆNH


Thằng bạn từ TP gọi cho mình, hỏi "Đang ở đâu? Có rảnh không? Nhậu được không? Tao buồn quá... !".
Mình trả lời:
- "Đang ở nhà; Đang trực chiến bệnh nhân P.K4 đoạn cuối; Cũng đang quá buồn; Nhậu thì mày hỏi cậu Chí làm gì cho phí nhời? ..."
Thế là 10 phút sau nó phi vào, rút từ cốp xe ra chai Chivas, giọng nao nao sầu:
- Thằng học trò nó biếu, nuốt một mình khó trôi.
Một thoáng buồn lướt nhanh trong sâu thẳm tâm hồn; Thế là lại ốm thêm mấy ngày nữa với thằng khí gió này rồi! Đau họng, ho, sốt cả tháng nay, vừa thuốc tây vừa rượu... ; Nhưng không sao, rượu ngon phải có mồi độc.
- Ông ngồi đây, lướt Phây, chờ tôi.... (Mình bảo nó).
Thế rồi chạy sang nhà thằng cu em:
- Mày hái cho anh một chít chặt búp lá Tài Bi, cho vào cối xay sinh tố, xay nhuyễn ra, chờ tao đi kiếm chục trứng gà về để trộn với nó rồi cho vào lò nướng... Nhớ, phải giữ bí quyết công nghệ đấy.
Chừng ba chục phút sau, món độc bảng @ ra đời cùng với dăm ngọn Đinh lăng và lá Mơ tam thể... Ba thằng chụm đầu "thanh lý môn hộ".
Hắn vừa nhậu vừa tò mò hỏi:
- Món gì lạ thế? Đoán mãi không ra.
- Món này, dân Tây Y bọn mày không nên biết, cứ nhậu đi, tao đang chữa bệnh theo phương pháp cổ điển, phản khoa học...
Nhắc đến bệnh nó mới lại kể chuyện rầu rầu:
- Tao vừa đưa ông già đi chữa bệnh ở Bạch Mai về, Cụ nằm điều trị trên ấy hơn tháng rồi mà không khỏi.
Mình hỏi:
- Cụ bệnh gì?
- Xuất huyết ruột non. Ở NĐ mình tìm mãi không ra; Đưa cụ lên trên ấy, soi xét các kiểu, phát hiện ra thì chữa lại không xong.
Một thoáng buồn lướt nhanh trong sâu thẳm tâm hồn; Thế là mình bảo nó:
Tây Y không chữa được thì thử Nam Y đi.
Nó hỏi:
- Nam Y chữa kiểu gì?
Mình bảo:
- Cho Cụ uống thử nước lá Nhọ nồi.
Nó hỏi:
- Nhọ nồi ở đâu? Ông dẫn tôi đi lấy ngay; Thôi #đél uống rượu nữa; Ông phải dẫn tôi đi lấy Nhọ nồi ngay.
- Ơ! Thế mày không coi thường CỎ DƯỢC ĐÔNG LÀO à?
- Thường thường cái #đél gì, Ông phải dẫn tôi đi lấy Nhọ nồi ngay.
... ... ...
Thế là ba ngày sau nó lại a lô:
- Ông Già hết xuất huyết rồi mày ạ! Mầu sắc phân gio của Cụ sáng sủa rồi mày ạ! Thành khuôn rồi mày ạ! Tao mừng quá... ! Ông đang tỉnh dần... Mày đang ở đâu? Có rảnh không? Nhậu được không?
Mình trả lời:
- "Đang ở nhà; Đang trực chiến bệnh nhân K4 đoạn cuối; Nhậu thì mày hỏi cậu Chí làm gì cho phí nhời?".
Một thoáng buồn lại lướt nhanh trong sâu thẳm tâm hồn. #MK! Nghiến răng ăn Trứng Gà nướng lá Tài Bi mấy ngày nay, đỡ ho, đỡ sốt được tý thì giờ lại phải ốm vật với thằng khí gió này rồi!