Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

CHUYỆN BỐ MÌNH KỂ !


Ngày xưa, quê mình có ông Giáo Sư uyên thâm cao học, ông đã đi nhiều nơi, hiểu biết nhiều điều...
Hôm về quê giỗ tổ, vị Giáo Sư phải đi qua con sông quê đang mùa nước lũ...
Ông bước xuống đò, tìm một chỗ ngồi thật thoải mái cho mình để tận hưởng cái giây phút "lắng đọng hồn quê"...
Vị Giáo Sư đưa mắt nhìn  ông lái đò già nua khắc khổ tội nghiệp đang bắt đầu đẩy đôi mái chèo đưa con thuyền chếch ngược dòng chuẩn bị sang sông.
...   ...   ...
Bến sông con đò vắng... Ông lái lặng lẽ, cặm cụi...
...   ...   ...
Được một đoạn vị Giáo Sư lên tiếng:
- Này ông lái, ông có hiểu biết gì về Thiên Văn không ?
Ông lái đò từ tốn:
- Dạ ! Nhà cháu quanh năm chèo đò nên chẳng hiểu Thiên Văn là gì ạ.
- Ồ...Thật tiếc ! Con người mà không hiểu biết về Thiên Văn thì coi như cuộc đời chết mất phần ba. 
- Dạ!... 
Khi con đò ra tới giữa sông, nhìn dòng nước cuồn cuộn trôi, vị Giáo sư lại bắt đầu lên tiếng:
- Này ông lái, ông có hiểu biết gì về Vật Lí không ?  
- Dạ ! Nhà cháu cũng chẳng hiểu Vật Lí là gì ạ.
- Trời Đất...! Lái đò mà Thiên Văn không hiểu, Vật Lí không hiểu thì coi như chết nửa cuộc đời rồi còn gì.
- Dạ!...
Ông lái đò vẫn dẻo dai với đôi mái chèo đưa con đò chỉ còn cách bờ một quãng.
Vị Giáo Sư lại lên tiếng:
- Này ông lái, Có lẽ ông hiểu biết về Văn Học ?
- Khổ quá với cái ông này, ông đã biết tôi làm lái đò thì cần đếch gì bết đến Thiên, Vật, Văn học cho nó mệt...
Một thoáng mất tập trung, con thuyền lỡ đi vào vòng xoáy... tròng trành rồi úp chụp.
Ông lái đò còn kịp nghe tiếng kêu cứu của vị Giáo Sư: 
- Cứu tôi với !...
- Ông Giáo Sư ! ... Ông có biết bơi không ?
- Cứu tôi với !... cứu tôiiiiii... tôi không biết bơiiiiiiiiiii ...
Ông lái đò cố gắng bơi vào bờ hổn hển:
- Khổ thân ông Giáo Sư... Không biết ông có hiểu là nếu không biết bơi thì sẽ chết hẳn không ông Giáo Sư...???

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét