Thứ Tư, 28 tháng 10, 2020

CÔ-VÍT-VAI-JỚT

Dịch dã tan dần ông Giáo ơi!
Khắp nơi đang chuyển động chơi vơi
Cô gái thôn quê còn ngơ ngẩn.
Lưu luyến xốn xang mùa ngoại tình.

Làng Phây cũng ngàn ngàn thơ phú.
Chú Khách nhà bên mải diễn trò.
Lũ Bò hạ giá máy xét nghiệm
Chị Ba Vàng cúng dường miệt mài.

Giá thịt lợn rớt trên đài báo.
Gói hỗ trợ nghèo lơ lửng ở ti vi.
Dân buôn khẩu trang chập chờn thu nhập
Em Ca ve rục rịch sửa đồ nghề.

Ba lô trữu nặng tình ta khoác
Lên đường đi thơ thẩn lại về.
Tiền đồ Cô Vít mù như khói
Bụng đói cơm, đầu gối co ro.


Thứ Hai, 26 tháng 10, 2020

CUỘC PHIÊU LƯU CỦA MỘT CON RẬN

(Phỏng theo #Nhai-dép-lốp)

Ngày xửa ngày xưa, ở thủ đô Ba-ji nước Fáp, có một con Rận sống ẩn dật cô quạnh trong tận cùng kín đáo trên cơ thể của một nàng ca sĩ trẻ đẹp. Nơi thâm sơn cùng cốc như vậy, nó luôn cảm thấy bất bình vì thi thoảng bị quấy rầy.

Một hôm, trong tâm trạng bất bình như vậy, con Rận đã nhảy lên bám vào một trong những ngón tay đang nhè nhẹ luồn vào nơi ẩn náu của nó để gãi gãi những vết ngứa do nó gây ra. Trong cơn cáu giận, con Rận đã cắn chặt vào ngón tay nàng ca sĩ, quyết không chịu rời bỏ.
Cuộc phiêu lưu bất ngờ của nó bắt đầu chỉ một lúc sau, khi có một quý ông nghiêng mình trân trọng cầm và hôn lên bàn tay của nàng ca sĩ (bàn tay mà con Rận đang bám). Con Rận đã chớp lấy cơ hội vàng, nó ẩn mình ngay vào rừng râu rậm quý hóa của quý ông mồm rộng, răng thưa, râu dài, tóc dựng ngược đáng kính đó.
Cuộc sống mới của con Rận bắt đầu như một giấc mơ. Nó cảm nhận được sự sung sướng khi nhìn thấy vẻ thành kính, ngưỡng mộ của mọi người hướng về phía nó (tức là về phía quý ông rậm râu đáng kính). Lần đầu tiên trong đời, con Rận mới biết thế nào là men say của quyền thế khi thấy mọi người răm rắp làm theo từng lời nói đầy uy lực phát ra từ cái mồm mà nó đang bám vào. Lần đầu tiên trong đời, con Rận mới được biết, qua những lời nói vàng ngọc phát ra từ nơi nó đang sinh sống, những bài học rất cao thượng, những khái niệm rất cao siêu về những giá trị rất cao cả của cuộc sống. Và con Rận bắt đầu mơ đến một lúc nào đó nó cũng sẽ được giải quyết khâu oai, được người đời ngưỡng mộ khối học thức uyên thâm, được trở nên thánh thiện... như ông NGƯỜI – mồm rộng, răng thưa, râu dài tóc dựng ngược này…
Say sưa với những điều mới mẻ, con Rận ngủ thiếp đi…
Bỗng có những tiếng sồn sột, sồn sột, những rung lắc dữ dội làm nó thức dậy. Vươn vai, Rận định bụng đi dạo một vòng để khám phá tiếp những điều mới lạ sau bộ râu rậm rạp của quý ông đáng kính. Nhưng con Rận đứng chết trân. Nó dụi mắt, lần 1, lần 2, rồi lần 3… Nó cấu vào đùi mình xem nó tỉnh hay mê. Điều kỳ lạ bậc nhất từ khi cha sinh mẹ đẻ tới giờ nó chưa bao giờ từng gặp, đang hiển hiện rõ mồn một, như không thể rõ ràng hơn: Nó lại thấy mình về ở nơi xưa chốn cũ, nơi thâm sơn cùng cốc ẩm mốc bốc mùi quen thuộc mà nó cứ tưởng đã được quên đi từ khi bước chân vào cuộc phiêu lưu kỳ thú, đó chính là nơi tận cùng kín đáo trên cơ thể của nàng ca sĩ ... !!! ...
Cho đến bây giờ, khi chuyện xưa đã xa lơ xa lắc, nó vẫn không tài nào hiểu ra được chuyện khí gió thổ tả gì đã xảy ra. #Quệnmáđời.