Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

ĐIỆN TỬ - KẾ PHẢN CÔNG TRÊN BIỂN ĐÔNG

Tình hình chiến sự Biển Đông mấy hôm nay căng quá khiến anh cu Ủn xứ Bắc Hàn lòng nóng như lửa đốt. Một mình hắn ngồi dưới hầm chống bom điện từ chờ tin tình báo của đàn em báo về, tay mân mê không rời nút khai hỏa dàn bom nguyên tử... mắt hắn căng không chớp như dán vào cái màn hình ra đa, nghiến răng kèn kẹt, mặt mày nhăn nhó, chờ đợi giây phút "con Cò mổ ruột con Trai" để thực hiện kế "Ngư Ông đắc lợi" mà cha hắn đã kỳ công truyền dạy cho hắn tự năm nào.



Bên này chiến tuyến, chụy Pắchy cũng bồn chồn lo lắng đứng ngồi không yên chỗ, miệng luôn thúc giục đệ tử gọi điện thoại liên hồi, xin gặp lão Obama cho bằng được... 
Nhận được điện của em Pắc, Obama không vội vã như mọi ngày mà vừa nói vừa cười như Đười Ươi giữ ống:
- A-ji-nô-mô-tô-a-lô-Ô-ba-ma xin chào cô... anh kể luôn chuyện đêm qua làm việc với lão Tạp Cặn Bã cho cô nghe, để cô khỏi sốt mề nhóe Pắc... ?
- Ôi anh Ma... anh ngửi mùi đoán việc như thần, thông minh như thế mà có cái đứa khốn nạn nào nó lại bảo anh "ngu nhất trên đời" thế nhỉ ? ...Làm sao biết được em đang ngóng tin anh từng giờ như vậy... ? Mà thôi... anh kể luôn đi cho đỡ tốn tiền điện thoại của em.
Nhấp thêm ngụm C2 Rồng Đỏ sắp giọng, Obama hào hứng kể:
Lão Cặn Bã đêm qua, bay sang bên này gặp anh, lão ấy bảo: - "Cụ tổ 3 đời nhà lão đã nhìn thấy một con Trai nằm há miệng phơi nắng. Lúc đó một con Cò đáp xuống, thấy thịt Trai có vẻ ngon, thò mỏ mổ vào thịt con Trai, con Trai lập tức khép chặt miệng lại, kẹp cứng mỏ con Cò. Hai con trì níu nhau một hồi lâu, con Cò bảo con Trai: - Hôm nay mày không há miệng ra, ngày mai mày không há miệng ra, mày sẽ chết đói.
Con Trai đáp: - Hôm nay mày không rút được mỏ ra, ngày mai mày cũng không rút được mỏ ra, mày cũng sẽ chết đói.
Hai con tiếp tục trì kéo nhau, không con nào chịu buông tha con nào. Một ông Chài đi ngang trông thấy, mỉm cười thích chí, thò tay túm bắt cả 2 con Trai và Cò, đem về nhà làm thịt. Từ đó lão Ngư Ông bỏ nghề chài lưới mà chuyển sang nghề bắt Cò mò Trai"
- Rồi sao nữa anh... ? - Pắc nóng lòng hỏi lại.
- Thế rồi lão nguyện sẽ là Trai và đề nghị anh là Cò, cùng nhau diễn lại cái trò hề ấy trên Biển Đông. Nhưng Cò không mổ thịt Trai và Trai cũng không kẹp mỏ con Cò mà chỉ dàn trận đe dọa nhau, đến khi lão Ngư Ông trên bờ chết đói rục xác vì mòn mỏi ngồi chờ như Chó rình tát ao, lúc đó cả 2 mới lao đến cùng nhau chia xác lão... Cô biết đó là kế gì không ?: - Obama trả lời và hỏi lại Pắc.
- Em chịu: - Pắc nũng nịu.
- ĐIỆN TỬ KẾ hiểu chưa: - Giọng Ô tự đắc.
- Thế rồi anh có nhận hợp tác với lão không...? - Pắc vồn vã.
- Anh bắt tay lão ngay và phán luôn: - "Ngu gì mà anh em mình không cùng diễn" nhể, anh Cặn Bã nhể... "Cứ thế... cứ thế... nhóe": - MK... ! - Lão cười như Thị Nở được mùa Ngô em ạ... !
- Trời đất... ! Anh làm em lo vãi... ! - Nhưng mà có đứa nó vưỡn cứ bảo: - "Ngu Nhất Trên Đời là Tổng 
Thống Mĩ" - Nói rồi, Pắc chào Obama thân ái, cúp máy thở phào, lòng thấy nao nao.