Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

TIẾT CANH

Nhớ hồi năm 2007, sống cùng với thằng bạn thân, có tên thật (đầy đủ) là Tô Hiến Cương... Dân huyện Đông Hưng thường gọi hắn là "Cương Gỗ" vì hắn là chủ một doanh nghiệp kinh doanh, chế biến gỗ nổi tiếng ở Thái Bình... "Cương Gỗ" có thói quen lê la tìm những món nhậu mà hắn nói là: - "dân Nam Định không có"- để lên mặt với mình.

- Một sớm yên lành, hắn hào hứng: - Hôm nay tôi giới thiệu với ông món "Tiết Canh Hấp Bún Khô"... Rồi đưa mình cùng thằng đàn em của hắn (lúc ...éo nào đi đâu cũng củ hàng nóng đi theo) tới một cái quán "Cháo Canh Tiết Lòng" ở bên vệ đường khu Ngã Tư Gia Lễ. 
... Ba thằng bước vào, "Cương Gỗ" kêu tay chủ quán hấp cho sáu bát tiết canh nhưng bị từ chối vì: - "Hết Hàng"... khó chịu nhưng hắn cũng phải đành ngậm ngùi gọi cho anh em món "Tràng luộc đơn độc" với chai Vodka (HN) thay thế... "Chào buổi sáng" ... !!!
... Ba thằng lặng lẽ nốc hết chai thứ nhất mà "Cương Gỗ" vẫn chưa mở miệng nói năng câu nào, trong khi đó thì năm sáu bàn xung quanh có đông người họ đang uống, ăn nhộn nhịp...
... Tự nhiên một thằng bàn bên chõ mõm sang: - Giám đốc đi muộn nên "hết Hàng", muốn ăn, đấu giá bát này của em đi.
Thằng khốn nạn đó vừa nói, vừa cười nhăn nhở đón bát "Tiết Canh Hấp" đang bốc khói từ tay chủ quán.
"Cương Gỗ" tỏ vẻ tiếc nuối: - Ông kiếm đủ sáu bát tôi đấu giá liền... "Tiết Canh Hấp" đã ăn thì phải ăn hai bát, khi ăn phải hiểu và nghĩ về nguồn gốc xuất xứ nghệ thuật cực khổ của nó mới ngon. 
Nghe hai thằng lên tiếng, mọi người trong quán bỗng dưng im lặng, dõi theo câu chuyện của chúng.
- Cái lò mổ nó ngay cạnh nhà tôi... Đêm nào cũng vậy, cứ 3h sáng là nó bắt đầu luỵch uỵch: - "Cương Gỗ" mắt lim dim mơ màng sau khói thuốc lá mỏng tang như đang phê phê, kể tiếp:
- "Hai thằng đao phủ với cả cái thằng chủ quán này là ba, mắt nhắm, mắt mở là chúng hùng hục lao vào, chích điện phát làm con lợn chỉ kịp kêu cái ẳng một tiếng, là quay đơ... Chúng liền lôi xềnh xệch nó ra khỏi chuồng, khênh lên ném huỵch phát trên cái bục cao trong lò mổ xây sẵn. Tiếp đến, thằng cu đao phủ bốc dúm muối trắng ném cái roạt phát vào trong một cái chậu, hai tay nó liếc liếc con dao bầu như múa xung quanh cái dùi sắt... Thằng chủ quán này thì tranh thủ múc xô nước dội cái "suồm" phát vào cổ con lợn - (vừa nói hắn vừa chỉ tay về phía chủ quán) - làm cả cứt lẫn nước bắn tung tóe chảy xuống ròng ròng. Sau đó, thằng phụ mổ đi vòng ra sau, giữ chân cho thằng đao phủ đến, một tay nó túm tai, tay kia nó lộn cái sống lưng con dao lên, gạt gạt mấy cái ở cổ con lợn cho nước đỡ chảy rồi thọc cái phập phát... Tiết con lợn ồng ộc phun ra, nó đưa nguyên cái chân đi ủng dẫm cứt khều cái chậu muối vào, hứng được gần lưng lưng thì thò cả cái tay dính cứt vào mà ngoáy ngoáy cho tiết khỏi đông chứ làm gì có thời giờ rửa tay. Bởi vậy nên tiết canh sau này, dù có hấp chín, rồi trộn hành nướng, hay rắc hạt tiêu và cả vắt chanh vào nữa thì cũng vẫn có cái mùi đặc trưng của nó... Đấy là công đoạn thứ nhất..." - Hãm Tiết ... !!!
- Con lạy bố Cương... !!! : - Thằng chủ quán kêu lên.
- Đã có ai chết vì "liên cầu khuẩn" đâu, mới chỉ nghe ti vi với đài báo nói thôi !: - Thằng bàn bên phét thêm ngụm rượu rồi vênh mõm chẫu sang.
Cả quán dường như dừng ăn, tay thằng nào cũng thấy cầm cốc rượu lên, tròn xoe đôi mắt... 

Tóc gáy mình dựng ngược...
- Công đoạn tiếp theo, em xin mô tả về phương pháp xử lý giun đũa, sán bã trầu trong lòng non, ruột già được vợ chồng thằng chủ quán này chế biến thành món "Cháo Canh Tiết Lòng" đặc sản cho mọi người cùng nghe: - "Cương Gỗ" mắt vẫn lim dim mơ màng sau khói thuốc lá mỏng tang như đang phê phê, kể tiếp...
... ... ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét